Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA

    • Một tác phẩm nữa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh được chuyển thể thành công

    • Tuổi học trò hồn nhiên, trong trẻo đan xen cùng những tình cảm chớm nở lãng mạn

    • Diễn xuất, âm nhạc, cách kể chuyện tinh tế làm nên sức sống cho phim

    Không phải là truyện dài đầu tiên của Nguyễn Nhật Ánh được chuyển thể thành phim, nhưng Cô Gái Đến Từ Hôm Qua vẫn nhận được nhiều sự chú ý khi ra mắt phiên bản điện ảnh. Truyền tải những ngọt ngào, trong trẻo rất riêng của một thời áo trắng khi mạng xã hội còn chưa xuất hiện, phiên bản chuyển thể đầy cảm xúc đã tái hiện thuở học trò hoa mộng một cách nên thơ và sâu lắng.
    Xuất bản năm 1989, hướng đến học sinh sinh viên, cốt truyện gốc của Cô Gái Đến Từ Hôm Qua khá đơn giản. Điều làm người xem mong đợi không phải là kết cục mà là được hoài niệm về thời đi học, được thấy những nhân vật huyền thoại gắn liền với tuổi hoa niên của nhiều thế hệ như Thư “thơ thẩn”, Việt An, Hồng Hoa, Hải gầy khi lên phim sẽ ra sao. Không phụ lòng khán giả, điểm xuất sắc nhất của Cô Gái Đến Từ Hôm Qua chính là không khí hồn nhiên, trong veo của năm cuối cấp và thế giới nội tâm ẩm ương của những cô cậu học trò người lớn chưa hẳn là người lớn nhưng cũng không còn trẻ con.
    Không ít người xúc động khi được thấy trên phim thời áo trắng tinh khôi đúng chất ngày xưa, niềm vui giản đơn đến từ những ngày lên lớp, trốn học, vô số trò nghịch ngợm tếu táo trong giờ ra chơi, đan xen cùng nỗi buồn xoay quanh chút rung động đầu đời lạ lẫm. Rất nhiều chi tiết đặc trưng của một thời, chỉ cần lướt qua là thấy nhớ như radio Làn Sóng Xanh, những bản hits Tình Thôi Xót Xa, Người Ta Nói, Tình Thơ vang khắp phố phường, xe kẹo kéo, trò đánh ca-rô trong lớp học, tiểu thuyết văn học Nga kinh điển làm mưa làm gió được xuất hiện rải rác suốt phim, tạo nên một không khí mộc mạc đậm chất “vintage”.
    Đặc biệt, những thước phim trau chuốt được quay tuyệt đẹp ở phố cổ Hội An đã xây dựng một thế giới tuổi 17 bình yên, êm đềm của các nhân vật. Ga Trà Kiệu, rạp chiếu bóng Hội An, dãy nhà lợp mái ngói âm dương đậm màu thời gian, những con hẻm, bờ kênh phố cổ hiện lên yên ả và đẹp đến nao lòng. Bối cảnh đã góp phần lớn trong việc tạo nên cảm xúc cho bộ phim, dẫn dắt người xem trải nghiệm song song hai mạch truyện quá khứ và hiện tại. Trong một không gian bình dị như thế, không điện thoại di động, không mạng xã hội, những tâm tư cười khóc của các cô cậu mới lớn càng trở nên đáng yêu và gần gũi.
    Cách kể chuyện song song giữa quá khứ và hiện tại là một điểm cộng làm nên sự tươi mới cho phim, từng bước hé lộ câu chuyện của hai nhân vật chính Thư “thơ thẩn” và Việt An một cách khéo léo. Nếu như thuở ấu thơ, cậu bé Thư có thể dễ dàng bắt nạt cô bạn hàng xóm Tiểu Li bé bỏng thì 10 năm sau, anh chàng Thư ngờ nghệch lại bị Việt An quay như quay dế, lâm vào không ít tình huống dở khóc dở cười. Sự đối lập giữa nội tâm con trai và con gái, giữa quá khứ và hiện tại hiện lên lúc hài hước, lúc sâu lắng, lúc lại khá cảm động.
    Tình bạn thân thiết, sự gắn bó của một tập thể nhất quỷ nhì ma năm cuối cấp, những cảm xúc trong sáng của tình yêu thanh mai trúc mã cứ thế nhẹ nhàng đi vào lòng khán giả. Chọn cách giãi bày tâm sự của các nhân vật thông qua âm nhạc kết hợp cảnh, những phân cảnh đầy cảm xúc của phim trở nên ấn tượng mà không cần kể lể quá nhiều. Một trong những cảnh đáng nhớ nhất là khi Thư lớn “gặp” Thư nhỏ, giai điệu Người Ta Nói cất lên cùng ánh nhìn buồn bã của hai diễn viên đã nói hết tâm trạng nuối tiếc sâu sắc khi để lỡ mất một người quan trọng trong đời.
    Diễn xuất của dàn diễn viên là một điểm sáng nữa của phim. Miu Lê rất duyên dáng khi hoá thân thành cô thiếu nữ Việt An đúng kiểu “nói có là không” của con gái. Lém lỉnh, tinh nghịch nhưng cũng có những khoảnh khắc rất thuỳ mị, dịu dàng, cô nữ sinh Việt An trong tà áo dài trắng có nụ cười bừng sáng xứng đáng mang đến cho Miu Lê danh hiệu “tình đầu quốc dân”. Với vai Thư, Ngô Kiến Huy đã cho thấy anh không chỉ phù hợp đóng những nhân vật tưng tửng, hài hước đơn thuần mà khả năng biểu đạt nhiều cảm xúc phức tạp hơn như bất lực, giận dữ cũng khá tốt. Cảnh Thư thất vọng đến lặng người khi Việt An xé bỏ cuốn sổ kỷ niệm của anh và Tiểu Li lúc nhỏ là một trong những cảnh thể hiện rõ nhất điều này.
    Những nhân vật phụ như quân sư quạt mo Hải gầy (Jun Phạm), “kỳ đà” Hồng Hoa (Hoàng Yến Chibi) và đặc biệt là cô giáo Hường (Lan Phương) tâm huyết quá đà trong giảng dạy đều duyên dáng, mang lại nhiều tiếng cười. Đặc biệt, Cô Gái Đến Từ Hôm Qua cũng giới thiệu hai diễn viên nhí xuất sắc. Những cảnh flashback quá khứ của Thư 7 tuổi và Tiểu Li luôn khiến người xem phải trầm trồ vì sự tự nhiên, đáng yêu của hai diễn viên nhí.
    Tuy nhiên, Cô Gái Đến Từ Hôm Qua cũng có nhiều điều khá kỳ quặc. Để thể hiện tính cách mơ mộng, hay đắm chìm trong tưởng tượng của Thư, phim đã sử dụng khá nhiều những cảnh kỹ xảo để vẽ ra thế giới “ảo tưởng” trong đầu óc của anh chàng. Một, hai cảnh đầu mang đến sự mới mẻ, nhưng lạm dụng quá đà lại làm cho phim nhiều đoạn trở nên buồn cười, gãy cảm xúc. Một chi tiết được sáng tạo, không có trong truyện gốc là câu chuyện của lớp trưởng Chiêu Minh và thầy giáo thể dục không đem lại thêm ấn tượng gì ngoài sự dài dòng và cảm giác bối rối không đáng có.
    Nhìn chung, Cô Gái Đến Từ Hôm Qua là một bộ phim không chỉ làm thoả lòng những độc giả hâm mộ truyện Nguyễn Nhật Ánh mà còn cuốn hút với hầu hết khán giả. Trong lành, đậm chất thơ, Cô Gái Đến Từ Hôm Qua như một chiếc vé đi về quá khứ, gợi lại những yêu thương rất đỗi ngây ngô mà chân thành, khó quên của một thời hoa mộng.

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét