Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

VALERIAN

  • Lọt thỏm giữa hàng loạt bom tấn và phải chia sẻ suất chiếu, Valerian dường như là 1 bữa tiệc thịnh soạn không dành cho người dễ tính. Thế nhưng, nếu được tự nhận là fan dòng phim viễn tưởng, thì Valerian và Thành phố ngàn hành tinh dường như là món ngon mà không fan nào của dòng này nên bỏ qua. 
    Đẹp, đẹp đến nao lòng...
    Thực sự thì mình không đọc tiểu thuyết gốc, và chắc nhiều bạn tầm 8x, 9x cũng vậy. Nhưng chỉ cần xem phim thôi cũng thấy được độ kỳ vĩ của Alpha, thành phố của hàng trăm sinh vật ngoài hành tinh sinh sống cùng nhau.
    Những sinh vật này dùng khả năng của mình để sinh sống, từ việc cung cấp thông tin nhờ khả năng hóng hớt từ nhiều nguồn, hay dùng khả năng lặn sâu để trồng những cây bạch kim,…
    Dường như gần đây, dòng phim viễn tưởng về người ngoài hành tinh “hòa bình” đang chiếm ưu thế. Từ Arrival nơi người hành tinh đến chỉ để cố gắng gửi những dòng thông điệp, tới Valerian, nơi hàng ngàn người hành tinh có trí tuệ sống thành cộng đồng yên ả bên nhau.
    Có vẻ như giống như khi chúng ta càng hiểu vũ trụ, cũng giống như khi chúng ta lớn lên, những thứ nghe có vẻ ghê gớm hồi nhỏ trở nên bình thường. Con người với nhận thức cao hơn, đã bớt sợ vũ trụ?
    Cũng không loại trừ việc chọn lựa kịch bản hòa bình sẽ không dễ kéo khán giả tới rạp, nên các nhà làm phim lựa chọn hướng này buộc phải đầu tư kỹ lưỡng hơn. Chứ không phải viết ra một mớ “cải lương” hành động nghẹt thở của những chú robot hay cuộc trạm chán người hành tinh hung ác của các phi hành gia “thiếu muối”
    Thực ra, về kịch bản thì Valerian cũng không gọi gì là quá xuất sắc, thế nhưng mạch truyện cung cấp cho ta đủ những pha twist bất ngờ giữa những cảnh quay đẹp đến không thể thốt nổi lên lời. Khi đi xem, đừng để bất cứ thứ gì khiến bạn bị phân tâm ở cảnh hành tinh Mul đẹp như thiên đường, hay show diễn “miễn phí” nhưng đáng giá ngàn vàng của Rihanna.
    Dù xuất hiện không lâu, nhưng Rihanna hẳn khiến sẽ khiến nữ chính ghen tỵ vì cô có phần nổi hơn đặc vụ Laureline
    Thử tưởng tượng một cú quay không góc chết như Gravity mà khung cảnh không phải vũ trụ chết chóc, mà là một hành tinh thiên đường với nắng vàng biển xanh, trời cao mây trắng? Sẽ càng ấn tượng hơn nếu bạn biết bộ phim không tới từ Hollywood hay hãng sản xuất phim lớn nào, mà được chính đạo diễn nổi tiếng Luc Besson gây vốn độc lập.
    Trở lại câu chuyện của phim, dường như bước ra khỏi phòng chiếu, chúng ta thấy cuộc đời đẹp hơn một chút vậy. Tình yêu, tình đồng nghiệp, hận thù, chiến tranh, đâu đó cũng sắc nét hơn.
    Chúng ta tìm đến nghệ thuật, không chỉ vì nghệ thuật cung cấp những hình tượng đời thường được khắc họa công phu, mà có đôi khi chúng ta tìm ở manga, phim ảnh, văn học những phút giây “trốn thoát” tới những cuộc sống khác.
    “Mỗi trang sách mở ra một thế giới mới”, Valerian thì mở ra hẳn 1 vũ trụ mới, vũ trụ với những sinh vật có thể hình khác thường, khả năng đặc biệt và những cộng đồng kỳ lạ.
    Valerian là một bộ phim để trôi theo chứ không phải để chỉ để xem. Phải mở rộng nhận thức của mình ra về thế giới người ngoài hành tinh, thấy người ngoài hành tinh xuất hiện quen thuộc như bác hàng xóm vậy. Mới không bị bất ngờ vì người hành tinh cứ nhảy ra quen như không vậy.
    Một cuộc dạo chơi hay nhiệm vụ tầm vũ trụ?
    Vì thế, nếu bạn chọn đi xem phim để thấy những màn đánh đấm hoành tráng, bom nổ lung tung xòe, hay xem con người ở phe chính nghĩa chống lại lũ ngoài hành tinh xâm lược, thì bạn nên ở nhà.
    Valerian có lẽ chỉ hợp với những người là fan dòng phim viễn tưởng, có một trái tim rộng mở và có thể “nhảy” ngay vào thế giới 700 năm sau dễ dàng như về nhà. Đó là bữa tiệc của bạn, để cho trí óc được phiêu du trong dòng vũ trụ bao la, một giấc mơ khám phá vũ trụ mà như bạn tôi viết “ngây thơ như cái thời chúng ta tin tưởng vào các cuộc phiêu lưu của Doraemon vậy!”
    Nếu có nuối tiếc gì ở bộ phim này, thì với tôi là cuộc sống thường nhật ở Alpha có vẻ được khắc họa hơi ít. Bộ phim bám quá sát qua cuộc phiêu lưu của Valerian, mà “quên” lảng sang đâu đó, để thấy vài chi tiết về cuộc sống nơi Alpha. Tất cả chi tiết ấy, thể hiện mờ nhạt trong quá trình đặc vụ Valerian giải quyết nhiệm vụ của mình.
    Có lẽ với thời lượng của một bộ phim thì không thể nào nói hết được, điều đó lại khơi gợi ở tôi khát khao đọc nguyên tác của Valerian. Và có lẽ giống như Mái ấm lạ kỳ của cô Peregrine đã khiến tác phẩm văn học của nó trở thành bestseller trên Tiki. Hy vọng Valerian cũng sẽ như vậy, đặc biệt là với các fan trung thành của dòng phim viễn tưởng. 

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét