Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

TAM SINH TAM THẾ



  • - Cả tác phẩm là một mớ bòng bong không có nút gỡ.
    - Lưu Diệc Phi và Dương Dương “xứng đôi” về diễn xuất tệ hại.
    - Một bộ phim chỉ khiến các fan cười nổi.
    Là một trong những tác phẩm bom tấn lớn nhất năm của điện ảnh Hoa ngữ, Tam Sinh Tam Thế: Thập Lý Đào Hoagây thất vọng về mọi mặt khi biến cuốn tiểu thuyết tai tiếng từng bị nghi ngờ đạo nhái của nữ tác giả Đường Thất thành một mớ hổ lốn càng thêm hổ lốn.
    Bộ phim sở hữu kịch bản vụn vặt với cách diễn đạt rối rắm, khiến những khán giả chưa đọc truyện khó bắt nhịp, đồng thời phần hình ảnh có kỹ xảo như game 3D và một số phục trang có thiết kế trông buồn cười, ngớ ngẩn. Đặc biệt, diễn xuất của “Ngọc nữ” Lưu Diệc Phi và “Nam thần vạn người mê” Dương Dương chính là thuốc độc giết chết tác phẩm.   
    Tác phẩm xoay quanh mối tình giữa Thượng thần Bạch Thiển (Lưu Diệc Phi) và Thái tử Cửu Trùng Thiên Dạ Hoa (Dương Dương). Là con gái duy nhất của Bạch Đế Hồ Quân, Bạch Thiển từ nhỏ đã cải nam trang bái sư học nghệ, trải qua vô vàn kiếp nạn mới có thể trở thành Thượng thần. Trong suốt ba kiếp người đầy rẫy sóng gió ấy, trái tim cô luôn tồn tại hình bóng của Dạ Hoa, người sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì Bạch Thiển.
    Thế nhưng, mối tình đôi lứa gặp phải muôn trùng trắc trở khi có những kẻ rắp tâm bày mưu tính kế hòng chia rẽ uyên ương. Liệu sau tất cả, vị hôn phu kém mình chín vạn tuổi của Bạch Thiển có thể cùng nàng giữ vẹn nguyên lời thề nguyện bên nhau ba đời ba kiếp?
    Tác phẩm sa đà quá nhiều vào yếu tố ngôn tình nhưng lại không thể tạo nên cảm xúc cho khán giả. Phim tập trung khắc họa mối tình chênh lệch 9 vạn tuổi của Bạch Thiển và Dạ Hoa với ý đồ mang lại nhiều tiếng cười cho khán giả. Tuy nhiên, trong vai trò Thượng thần, Lưu Diệc Phi lại diễn xuất thái quá, cố gắng làm mặt lạnh mọi lúc mọi nơi nhưng không hề tạo ra khí chất nhân vật, y hệt như một tiểu tiên học đòi.
    Trong khi đó, Dương Dương lại quá “gồng” khi thể hiện vai Thái tử. Với khuôn mặt non choẹt của mình, anh lúc nào cũng xuất hiện với khung hình đẹp như tranh vẽ: vẻ mặt ngầu, ánh mắt hút hồn, tóc bay nhẹ trong tư thế đậm chất soái ca. Sự diễn đạt quá lố này khiến Bạch Thiển và Dạ Hoa đứng cạnh nhau như Thúy Vân tôn lên cái đẹp cho Thúy Kiều.
    Đặc biệt, khuôn mặt của Dương Dương khi lên phim được chỉnh sửa trắng mịn hơn rất nhiều lần so với Lưu Diệc Phi. Việc một nhân vật nam có làn da đẹp hơn cả người yêu của mình khiến người xem cảm thấy hoang mang. Rõ ràng, cả hai không hề có mối tương tác tình cảm nào ngoài những trò “thả thính” quá cũ kỹ và những câu thoại ngọt như đường.
    Nhân vật Bạch Thiển quá hời hợt khi lời nói của bất kỳ ai cũng tác động đến cô, thậm chí vì một lời kể của một kẻ xa lạ mà cô có thể hủy hôn lễ đường đột. Đây là nhân vật thuộc kiểu “tất cả mọi người trong phim đều hiểu chỉ có mình cô không hiểu”. Ngay trong những phân đoạn tâm lý, Lưu Diệc Phi diễn quá tệ khiến người xem không đồng cảm với nhân vật mà cảm thấy Bạch Thiển như một “nữ hoàng drama”, chuyện gì cũng có thể làm lố lên hết cỡ. Lưu Diệc Phi chính thức mất đi ngôi vị “ngọc nữ” kể từ tác phẩm này.
    Nếu như cặp đôi chính là quả bom nổ chậm thì các yếu tố còn lại chính là ngọn lửa châm ngòi. Kịch bản phim quá lỗi thời, không những giết chết đi những cái hay của nguyên tác mà còn thêu dệt nhiều tình tiết kém thông minh. Phim xây dựng tuyến phản diện quá yếu cùng những chiêu trò hãm hại ngớ ngẩn. Nút thắt của tác phẩm để cả hai nhân vật nhận ra tình yêu của nhau lại không khác gì những bộ phim của thế kỷ trước.
    Một điều gây ức chế khác của phim nằm ở cách kể chuyện rối bời của đạo diễn. Tác phẩm chắc chắn không phải làm ra chỉ để cho fan tiểu thuyết xem, mà cần đáp ứng được ngôn ngữ điện ảnh trong quá trình truyền đạt câu chuyện đến khán giả đại chúng. Thế nhưng, khán giả được xem câu chuyện tam kiếp vụn vặt, dong dài, rời rạc và khó hiểu. Đọng lại sau tất cả là hàng loạt những lỗ hỏng, những điều phi lý không thể giải đáp và chấp nhận được.
    Kỹ xảo đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên xứ sở thần tiên kỳ ảo của phim với vô vàn cảnh vật đẹp mắt và những con thú kỳ dị. Bên cạnh những hình ảnh tráng lệ, khá trau chuốt, phim lại gặp vấn đề với những con vật. Mê Cốc có biểu cảm và chuyển động cơ mặt đơ chẳng khác nào diễn xuất của 2 diễn viên chính. Một số phân đoạn đấu phép của phim lại làm chưa tới, tạo nên đống hỗn tạp nửa vời.
    Đã đến lúc khán giả cần lý trí hơn khi thưởng thức điện ảnh. Người hâm mộ không thể vào rạp chỉ để ngắm nhìn diễn viên mình yêu thích suốt 109 phút mà không màng đến những yếu tố khác. Tam Sinh Tam Thế: Thập Lý Đào Hoa có lẽ phù hợp với những ai đã “ngấu nghiến” qua tiểu thuyết của Đường Thất, còn với những người đã xem qua bản phim truyền hình do Dương Mịch, Triệu Hựu Đình đóng chính và những ai chưa biết gì về chuyện phim, đây sẽ là một bộ phim gây nhiều nỗi thất vọng khi ra khỏi rạp.
    Phim thích hợp xem ở định dạng IMAX 3D vì sở hữu nhiều tiên cảnh đẹp mắt.

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét